Sunday, August 31, 2014




TỰ TÌNH

Họa vần bài LÃO GIÀ ĐÊM TRUNG THU - Trương Văn Lũy

Lặng ngắm trăng trêu cợt tuổi già,
Thời gian ám ảnh chẳng buông tha.
Mong gì,cứ ngẩn ngơ như cuội,
Có thể, xa cằn cỗi vói ta?
Tập sống vô tình; hư cũng được,
Rèn quên bạc nghĩa; thực đây mà!
Mỗi năm còn tiếng ru thơ ngủ,
Vẽ bức tranh Kiều, nhớ Tố Nga.


Phong Tâm
23.08.2014



CỘI GIÀ VÀ THU

(Từ Tự Tình của Phong Tâm)

Dưới trăng rằm những mái đầu già
Nghe dế nỉ non giọng thiết tha.

Khúc nhạc vừa ca trao tặng bạn
Vần thơ mới viết gởi cho ta.
Bên này thơ ý còn tha thiết
Phía ấy nhạc hồn vẫn mặn mà.
Dù cuộc đời tang thương khổ lụy
Trung Thu h
ọp mặt cùng ngâm nga.


Anh Tú

MỘT MÙA TRĂNG

(Từ Tự Tình của Phong Tâm)

Thêm một mùa trăng chất tuổi già
Vòng xoay con tạo chẳng buông tha
Ngu ngơ Ta vẫn chìm hơn Cuội
Lẩn thẩn Cuội còn trội  hẳn Ta!
Hạnh phúc dài lâu tìm khó được
Buồn đau bất chợt vốn thường mà!
Thơ còn hơi thở ru ta ngủ
Đêm lắng thu tàn dưới bóng nga!


Yên Dạ Thảo
24.08.2014


 

TRUNG THU TỰ GẪM

(Từ Tự Tinh của Phong Tâm)


Nâng chén trà thơm thưởng tuổi già
Khói huyền suy gẫm Tự và Tha
Cây đa khóm trúc nương chiều gió
Góc cũ người xưa đọng cõi ta.
Một vầng trăng tỏa đơm đầy sắc
Dăm ánh sao treo điểm xuyết mà
Lác đác giăng trời chân huyễn gộp
Sôngcòn lưu bóng đuối Hằng Nga.


Hồng Băng
Mùa Trung Thu Giáp Ngọ



MỘT THOÁNG MÙA THU

(Họa bài Trăng thu tự cảm của HB)

Nhìn lá thu rơi biết đã già
Nàng xuân níu lại vẫn không tha
Muôn loài vạn vật mờ sương khói
Một mãnh tình thơ đượm ý ta
Trời đất giao hòa hương khắp chốn
Núi sông đang tấu nhạc đây mà
Trăng thanh gió mát đa tình quá
Muốn viết vần thơ tặng Tố nga


Phú Thạnh
(Thu Giáp Ngọ - 30.08.2014)

TRUNG THU THI TRẬN

Trang Tống, Lê Liên khởi trận Đường
Đất bằng dậy sóng cuộc văn chương.
Vần xưa Anh Tú gieo đôi chữ
Điệu cũ Phong Tâm dẫn lãm tường.
Ý nhị Hồng Băng chơi phá cách
Tình Yên Dạ Thảo ảo thu sương.
Ngẫm mình thân yếu nên yên phận
Đốt lửa lò quê khói vấn vương.


Quách Đào
Tháng 8/2014


 HỘI THƠ ĐƯỜNG

Họa vần từ TRUNG THU THI TRẬN – Quách Đào

Gõ nhẹ dùi không khởi vận Đường
Chuông thanh, mõ đục, luận từ chương
Treo vần gióng tiếng hồn bay bổng
Hạ bút buông câu ý tỏ tường
Lẩn quẩn nương dòng, mây lộng gió
Loay hoay chọn lối, cỏ dầm sương
Ngâm nga giọng thép, hơi đồng tỏa
Có chị Hằng em đuối mắt vương.

Phong Tâm
31.08.2014

Tuesday, August 26, 2014


NAO DẠ TRUNG THU

Lóng lánh trăng thanh trải khắp nơi
Chợt nao nỗi nhớ chuyện qua rồi
Biệt ly cha kính buồn muôn thuở
Xa cách má thương khổ một đời
Nắng rớt chân trời mây ngả tím
Chiều rơi sườn núi tối lên ngôi
Thời gian thắm thoát xanh thành bạc
Dòng sống âm thầm trôi cứ trôi!

 Anh Tú
August 25, 2014

Friday, August 22, 2014


ÁO LỤA

Nước ngập đồng, em đổi đường-đi hướng khác
Anh buồn một mình, chẳng được lẽo đẻo lao đao
Áo trắng chiều nay trong gió cuốn phương nào
Biết nơi đây, một linh hồn  khờ khạo lắm!

 Một Lúa
August 2014

Wednesday, August 20, 2014


LÁ SƯƠNG

Xin đừng tựa lá thay màu 
Đừng phong kín cả dạt dào ước mơ
Đừng ươm mộng úa vào thơ
Buồn trang kỷ niệm vần chờ héo hon
 
Xin đừng nhuộm tím hoàng hôn
Gieo sầu trên lối treo hồn chơi vơi
Xin đừng che nắng hiên đời
Bỏ hoa rũ cánh thôi ngời sắc hương
 
Xin đừng gợn sóng sông thương
Thuyền không êm ả xuôi nguồn trường giang
Xin đừng gom hết mây ngàn
Chim di lạc hướng bay sang phương người
 
Xin đừng xô dạt tình tôi
Trời thu rót lệ mù khơi xuống chiều
Xin đừng đọng giọt cô liêu
Lá sương thấm lạnh vần yêu rã rời...

  
Yên Dạ Thảo
Hoàng Sa - Việt Nam - nỗi đau mất mát - Tiếng Việt


THÁNG TÁM MƯA BUỒN 

Tháng tám mưa buồn rót sớm mai
Đọng trên cánh lá giọt u hoài
Bổng rưng rưng nhớ mùa thương cũ
Hoa nắng sân trường tuổi mộng say

Bất chợt nghe buồn nhớ tiếng ve
Bâng khuâng phượng vĩ nở trưa hè
Thầy cô, bạn cũ mùa khai giảng
Áo trắng, học trò, nón lá che

Tháng tám mưa dầm ướt phố đêm
Hàng cây trên lối rũ thương mềm
Con đường ngày cũ còn in dấu
Những bước chân buồn đưa tiễn em

Bất chợt thèm nghe tiếng gió thu
Lang thang trên phố thoảng sương mù
Lắng nghe lá rụng bên thềm vắng
Để nhớ chuỗi ngày chung lối thu!


Yên Dạ Thảo
16.08.2014


Tuesday, August 19, 2014


KHI NƯỚC NHẢY BỜ*

Áo trắng chập chờn bay trước ngõ
Sáng chiều hai lượt nón che nghiêng
Đôi khi đuôi mắt nhanh và sắc
Chạm cửa nhà anh điên đảo điên.

Từ dạo bóng em trong xóm nhỏ
Có người thấp thỏm ngóng chờ mong
Làm đuôi từng bữa đưa cùng đón
Thiếu vắng một hôm ray rức lòng!

Phượng đã tàn ve sầu bặt tiếng
Nhảy bờ nước nổi tựu trường về
Im lìm đường cũ em đâu hởi
Có biết lòng anh nhớ tái tê?

Anh Tú
August 16, 2014

Friday, August 15, 2014

Rhythmic Worlds 2011 Montpellier - Groups 5 Balls Final - We are Gymnast...

Thursday, August 14, 2014


TRĂNG BUỒN!

Trăng buồn, ngã bóng bên thềm,
Để hồn mộng tưởng môi mềm ai ru,
Trăng gầy khi tỏ, khi lu,
Nỗi lòng cô phụ, mịt mù tình xa…

Người giờ xa tít…trùng xa
Chỉ còn mộng ảo…giao hoà ngã nghiêng
Ngậm ngùi tình chẳng được duyên,
Sóng tình phai nhạt, tơ duyên bẽ bàng

Trăng buồn, người bước sang ngang
Trăng đành ôm mối mộng tàn …đắng cay
Ôi, tình sao quá chua cay
Nợ tình nặng, đủ trả vay một đời!

Cho dù người đã xa rời,
Trăng buồn, cô phụ một đời luyến thương!

Huỳnh Hương

Wednesday, August 13, 2014


MỘT THUỞ LAO ĐAO

Mái tóc ai xõa vai ngay trước mặt
Tựa có điều gì ảo diệu ngọt ngào
Hồn lãng đãng trôi lang thang cõi lạ
Em biết không? Tôi một thuở lao đao!

Tuổi học trò thường hay mơ mộng ảo
Nếu là không: chuyện lạ! Uổng một thời!
Có ai nuối tiếc vô tình đánh mất
Khoảnh khắc vàng son duy nhất trong đời?

Anh Tú
August 12, 2014

Monday, August 11, 2014

ĐỌC CHO BIẾT: EBOLA NGUY HIỂM

EbolaVirus.jpg


Một cô gái gốc Phi sống tại Mỹ đang phải trải đau thương tột cùng khi hàng ngày phải lần lượt nghe tin cha, mẹ và những người thânyêu qua đời vì dịch Ebola (đang xãy ra ở Châu Phi)


"Bạn không thể tưởng tượng được đâu", Cynthia Sangbai-Kwennah nói trên kênh Fox 9, "Mỗi tuần người ta lại gọi tôi và thông báo 'Mẹ bạn mất rồi. Bố bạn cũng mất rồi. Cháu gái bạn đã chết. Cháu trai bạn vừa qua đời'. Thật là điên rồ! Chúng tôi không thể tin vào những gì đang xảy ra nữa".

Dịch bệnh Ebola bùng phát ở Tây Phi thực sự là cơn khủng hoảng nghiêm trọng ở tầm thế giới. Nó đang lan rộng với tốc độ chóng mặt và gây đau thương cho cả những con người cách xa nửa bán cầu. Hàng nghìn người nhập cư châu Phi ở Twin Cities, bang Minnesota, Mỹ, cũng đang phải chịu đựng nỗi đau mất người thân như vậy.

Sangbai-Kwennah chia sẻ cô đã mất 9 người trong gia đình từ khi dịch bệnh chết người Ebola khởi phát tại quê hương Liberia của cô. Hồi tháng 6, bác sĩ chẩn đoán người cha 61 tuổi của cô mắc bệnh sốt rét và thương hàn. Tuy nhiên, khi thành viên trong gia đình tập trung chăm sóc ông, họ cũng bắt đầu bị ốm với các triệu chứng như sốt cao và nôn mửa. Nhiều tuần sau khi cha cô qua đời, bác sĩ mới phát hiện ông bị nhiễm virus Ebola và có khả năng đã lây nhiễm cho những người xung quanh.

Lansana Nyallah, cựu bộ trưởng của Sierra Leone, chia sẻ ông cũng mất 9 người thân bởi dịch Ebola. "Gửi những người vẫn tin Ebola không tồn tại, hãy tỉnh lại đi", ông nói. "Anh chị em cùng người thân của tôi, tất cả 9 người đã chết vì virus. Nhà tôi bây giờ trống không vì chẳng còn ai ở đó nữa".

Đến nay Ebola đã gây ra cái chết của gần 1.000 người và tiếp tục lây lan với tốc độ chóng mặt. Virus hiện chưa có thuốc kháng. Nó khiến hơn một nửa số người bị nhiễm thiệt mạng, có nơi con số này đến 90%. Những người bị mắc có triệu chứng sốt, nôn, tiêu chảy, xuất huyết nội và ngoại.


Phương pháp ZMapp được ứng dụng cho hai bệnh nhân người Mỹ bị nhiễm virus Ebola, tuy nhiên chưa được thừa nhận là phương pháp chữa bệnh trên cơ thể người và có thể có tác dụng phụ tiềm ẩn.

ZMapp là một phương pháp điều trị thử nghiệm bệnh do virus Ebola, được nghiên cứu và sản xuất tại Công ty Mapp Biopharmaceutical và LeafBio ở San Diego, Mỹ.
Các nhà nghiên cứu trước đó mới thử nghiệm phương pháp này trên khỉ và bắt đầu ứng dụng để điều trị cho người hồi đầu tháng này. Hai bệnh nhân là nhân viên y tế người Mỹ, đang được chăm sóc và phục hồi tại bệnh viện Đại học Emory, Atlanta, trong một phòng cách ly đặc biệt. Họ nhiễm virus Ebola trong thời gian làm việc ở Liberia.
Theo các chuyên gia, kháng thể được tạo ra từ chi nhánh của Mapp Biopharmaceutical ở Kentucky và chỉ một số lượng nhỏ ZMapp được giữ lại ở Mỹ. Chi phí của quy trình chế tạo rất tốn kém và huyết thanh vẫn chỉ đang trong giai đoạn thử nghiệm.
Kent Brantly và Nancy Writebol là hai người đầu tiên được chữa trị bằng phương pháp này. Một linh mục người Tây Ban Nha có tên Miguel Pajares, 75 tuổi, sẽ trở thành bệnh nhân đầu tiên của châu Âu được điều trị bằng phương pháp thử nghiệm ZMapp. Miguel Pajare nhiễm virus Ebola trong thời gian có mặt tại Liberia.
Giới chuyên gia nhấn mạnh rằng, ZMapp chưa được thừa nhận để thử nghiệm với cơ thể người và các tác dụng phụ tiềm ẩn vẫn chưa được biết đến. Theo các bác sĩ chăm sóc cho Brantly và Writebol, tình hình của họ đã cải thiện kể từ khi điều trị bằng ZMapp. Tuy nhiên, chưa thể khẳng định mối liên hệ giữa sự cải thiện về sức khỏe của bệnh nhân với vaccine. Đây có thể là kết quả của cơ chế chống lại virus một cách tự nhiên của hệ miễn dịch.

Nguồn: Intenet

Thursday, August 7, 2014

 
THÁNG BẢY

(Từ Phố Vắng của Yên Dạ Thảo & Lá Đêm của Phong Tâm)

Tháng bày trờ về nặng nỗi buồn
Đời con vắng bóng mẹ yêu thương
Phố Vắng Lá Đêm lòng chạnh nghĩ
Kiếp sống con người tựa giọt sương.

Anh Tú
20.07. 2014





 

GIỌT BUỒN THÁNG BẢY

Tháng bảy mùa ngâu rót giọt buồn
Hiên đời vắng mẹ một đời vương
Chắt chiu kỷ niệm thời niên thiếu
Man mác mưa lòng quyện gió sương!

Yên Dạ Thảo
24.07.2014



MÙA THƯƠNG NHỚ

Đêm Vu Lan trầm ngân chuông buồn
Trăng mùa tháng bảy mờ trong sương
Mắt đầy bóng núi, lòng dâng biển
Tro khói nhang tàn, vương nhớ vương!

Phong Tâm
25.07.2014






Wednesday, August 6, 2014



RẰM THÁNG BẢY

Nhớ xưa Rằm Tháng Bảy
Kiền Liên cứu Mẹ già
Thoát cực hình ngạ quỹ
Chốn địa phủ âm ty

Hôm nay Rằm Tháng Bảy
Con nhớ thương Mẹ già
Vu Lan Mùa Báo Hiếu
Cầu xin Mẹ tiêu diêu

Ngày sau Rằm Tháng Bảy
Con kính yêu Mẹ già
Suốt đời vì con trẻ
Đóa hồng dâng Mẹ yêu

Hằng năm Rằm Tháng Bảy
Mẹ Cha dẫu sanh tiền
Hay dù người quá cố
Ta mãi biết kính yêu…


Phú Thạnh
Mùa Vu Lan 2014





Tuesday, August 5, 2014


LẠI LÀ MẸ*

Trời đã khuya còn bên bếp lửa
Long lanh ánh mắt rọi đêm đen
Từng lọn rơm thơm mùi lúa mới
Chập chờn leo lét cháy thay đèn.

Nồi bánh dở vung vừa chín tới
Mĩm cười tay vội quẹt mồ hôi
Đòn tét chợ mai nằm yên đợi
Mẹ tôi! Thương quá dạ bồi hồi…!

Anh Tú
August 5, 2014

*Từ MẸ, BẾP LỬA HỒNG của Hoành Châu

Monday, August 4, 2014

 KHÓC ĐỜI Ô THƯỚC 

Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Lòng Mẹ - Tác giả Y Vân
Đàn Bầu: Nhạc sĩ - Phạm Đức Thành
Thực hiện: Khúc Giang





 

MẸ TÔI

Mẹ tôi một thuở chai tay
Nuôi đàn con dại tháng ngày lớn lên
Tình thương như biển mông mênh
Tuổi già xế bóng buồn tênh một mình


Một Lúa


NHỚ MÁ

Vu lan mùa báo hiếu
Nay má đã tiêu diêu
Không còn má yêu chìu
Giờ con sống hắt hiu….!
Giờ con sống hắt hiu

 
Hoa Đăng


VU LAN NHỚ MẸ

Mỗi mùa Vu Lan nhớ Mẹ yêu
Sợi thương , sợi nhớ mịt trời chiều
Giọt đắng mặn môi thèm ôm Mẹ
Nhủ lòng hạnh phúc biết bao nhiêu

 
Phan Lương


 

VU LAN

Vu Lan ̣đã về mẹ ở đâu?
Con mãi buông trôi những giọt sầu
Thương nhớ mẹ hiền qua năm tháng
Đêm ngày trăn trở đếm mưa ngâu.


Hoài Thương
01.08.2014



NHỚ MẸ, NHỚ CHA

Còn mẹ , nơi về , ấm áp ghê
Mất mẹ , khi về , thấy bơ vơ
Còn cha , nơi đến , rất là vui
Mất cha , khi đến , lẻ loi buồn
Nhà vắng, im luôn bếp lưả hồng
Trong , ngoài ,  vắng bóng dáng mẹ cha
Có cha, còn mẹ thì hơn
Không cha , mất mẹ , còn gì vui đâu
Mỗi lần nghỉ đến mẹ , cha
Tim nghe đau xót , mắt cay , nhỏ dài
Mẹ , cha không thể thiếu ai
Nhưng mà duyện số , phải lià nhau thôi
Mỗi năm , tháng 7 VuLan
Con đi viếng mẹ 1 ngày
Viếng cha 1 bưả, triủ lòng con
Nhớ xưa thăm mẹ mỗi tuần
Thăm cha mỗi bưả , chuyện trò rất vui
Bây giờ vắng bóng cả hai
Hỏi sao không thấy cô đơn lúc trở về !!???


Nguyễn Tuyết
 





MẸ , BẾP LỬA HỒNG

Sáng nao ngày nắng đẹp,
Mẹ thắp đốt lửa hồng,
Bập bùng khung cửa hẹp,
Vỏ dừa reo hanh thông.
Sáng nao sương còn vương ,
Dáng mẹ ôi thân thương
Than dừa reo  tí tách,
Khói ươm nồng hơi sương !
Ấm lòng nhờ “cơm hấp “
Mẹ hôm sớm lo toan
Đến trường con hấp tấp,
Vì em nhỏ hiền ngoan !!

********

Sáng nay con thức dậy,
Thèm "cơm hấp" thuở nào,
Bâng khuâng mùa tháng bảy
Buồn sao hoa trắng ơi !

Hoành Châu
(Mùa Vu Lan 2001)


Saturday, August 2, 2014

 GIAO CẢM TRONG THƠ HỒNG BĂNG - TỬU SĨ

THẤY EM CÚI NHẶT ĐÓA TRÀ HOA THƠM

Rằng thưa bất khả tư nghì
Càn khôn mọc rụng từ khi nhớ người
Lặng nghe tịch tĩnh không lời
Có vì sao xé khung trời. Rụng sa
Phất phơ giữa cõi ta bà
Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm.

Hồng Băng.

Thú thật tôi không có điều kiện thời gian để thưởng thức thơ ca, cho nên kiến thi rất kém! Bạn thơ của tôi cũng không có nhiều! Nhưng thật may, tôi đã hân hạnh được biết nhà thơ Hồng Băng qua những bài thơ, tùy bút  mới đây của anh! 
Thơ của anh chất chứa nhiều trắc ẩn từ cuộc sống này!
Và luôn làm cho người ta phải suy tư. Mang mang như lạc vào cõi vừa xa xăm, vừa như thật gần!
Đọc thơ anh tôi thấy mình như trôi bềnh bồng trong vô định và cảm nhận thân phận con Người thật mỏng dòn, li ti, li ti trong cõi phù du.
Đọc thơ anh làm tôi phải :

“Ta nghiêng tai nghe lại cuộc đời
….
Ta nghiêng vai soi lại tình người …” (Trầm Tử Thiêng)

Rồi tôi lại nghe văng vẵng đâu đó: 

“ Đôi khi ta lắng nghe ta
nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
hồn ta gió cát phù du bay về…” (Trịnh Công Sơn)

Vâng! Giữa lúc tôi đang còn lan man trong thế giới thi ca của Hồng Băng thì Tửu Sĩ bất ngờ xuất hiện, mang đến tin vui, với luồng sinh khí (bằng cảm tác):

Không suy không nghĩ không bàn
Vô vi, cõi Phật, thiên đàng cũng không
Chỉ em và đoá trà bông
Ta bà bỗng hoá thiên bồng chốn đây.
Bài thơ như bóng nhạn bay
Sáu câu vút cánh trong mây sáu hình
Cánh bồng khai ngộ vô thinh
Xem thơ hóa áng mây tình cùng bay

Tửu Sĩ

Có lẽ các bạn thơ đang thắc mắc TỬU SĨ là ai ? Ngay cả nhà thơ Hồng Băng cũng ngờ ngợ, không biết có phải là bằng hữu của mình không?
Thú thật, khi tôi đọc comment đầu tiên mà Tửu sĩ viết cho bài thơ THIÊN CỔ của Hồng Băng, thì tôi nhận ra đó là bút pháp độc đáo của thi huynh khả kính, trong nhóm Hoàng Gia của tôi rồi!  
Tửu sĩ là một TIỀN BỐI trong làng văn học. Ngoài sáng tác thơ, Tửu sĩ hay có những comment sâu sắc, dí dỏm, và là tác giả đã BÌNH hàng trăm bài thơ rất hay! Tới đây, chắc hẳn các bạn thơ biết ngay đó chính là nhà thơ CHÂU THẠCH rồi.
Quay trở lại bài thơ của Hồng Băng  và cảm tác của Lão Ngoan Đồng Tửu Sĩ (mà sau đây tôi sẽ  lồng vào nhau), để cho giai điệu của chúng đồng ngân lên, cùng chung một cung bậc cảm xúc:
Thật vậy!
Không có gì để bàn luận cả khi Đất Trời, vạn vật luôn vận hành theo một chu kỳ tự nhiên mà tạo hóa đã an bài nên Hồng Băng thốt lên:

Rằng thưa bất khả tư nghì
Càn Khôn mọc rụng từ khi nhớ người (Hồng Băng)
Không suy, không nghĩ, không bàn
Vô vi, cõi Phật, Thiên Đàng cũng không (Tửu Sĩ)

Vô vi trong ĐẠO GIÁO được Lão Tử viết đầy đủ “vi vô vi nhi vô bất vi” ( Không làm gì mà không việc gì thì không làm) Bởi vì, tất cả mọi sự đều diễn biến theo tuần hoàn tự nhiên, không cần đến tác động khác, dù chỉ là yếu tố nhỏ, (cũng khiến mọi sự bị đảo lộn trật tự của nó!) cho nên không cần thiết phài làm...
Vô vi trong PHẬT GIÁO: Là Không phụ thuộc, không bị ảnh hưởng, Tất cả theo vận hành tự nhiên..
Cho nên: khi Hồng Băng thưa “ bất khả tư nghì”, thì Tửu sĩ đã đáp “ Không suy, không nghĩ, không bàn/ Vô vi, Cõi Phật, Thiên Đàng cũng không” quả là “Đồng Thanh tương ứng” ! Chừng như hai nhà thơ đã thẩm thấu một quy luật chung của Tạo Hóa.
“Càn Khôn mọc rụng từ khi nhớ người” 
NHỚ là mầm vô thỉ chứa trong A-Lại-Da thức.
Ta trộm nghĩ “…. Từ khi NHỚ NGƯỜI” nhà thơ muốn nhắc tới  một kiều nữ mà ông đã vô tình để lạc dấu, khiến nỗi- ám- ảnh- không- rời- ấy- luôn - vây- bủa - ông trong từng khoảnh khắc tĩnh lặng của tâm hồn chăng?
Hay “nhớ NGƯỜI” ở đây không ai khác hơn, mà cứ khư khư hướng về chính mình, cái Bản Ngã u mê của mình?.
Hoặc giả “nhớ NGƯỜI”  ở đây chính hướng về Vô Ngã?
Trong vũ trụ bao la này, cái gì có sinh tự có diệt theo lẽ Vô Thường. Vô Thường vốn là Khổ. Cái gì Khổ mà biến đổi theo duyên Sinh (không tùy thuộc vào chính nó) thì chính là Vô Ngã.
Nếu thấu đáo được Vô Ngã rồi thì Phá Chấp thôi! Phá Chấp là lộ trình dẫn đến cảnh giới An Lạc của Tu Trì.

“Lặng nghe tịch tĩnh không lời ”

Đã ở trong u tịch, im lìm tuyệt đối, thì trong mênh mông dịu vợi ấy thì có gì đâu, có gi đâu để mà nghe ? Thế nhưng Hồng Băng lại lắng nghe tiếng lòng mình vọng lại, thì quả thật sự thinh lặng đó dìm người ta đến tận cùng của sự hoang vu cô độc. Hoặc được nâng lên đến tuyệt đỉnh của sự Thanh Tịnh! Nó thách thức ý chí khám phá đỉnh cao của trí huệ biết bao!

Lặng nghe tịch tĩnh không lời 
Có vì sao xé khung trời. Rụng sa (HB)

Động từ “Xé”  cho chúng ta có cảm giác nhức nhối, buốt đau đến bất ngờ!
Muốn vươn thành cây cao trong không gian bao la, ngập tràn nắng ấm thì hạt mầm không thể ủ mình trong lòng đất ẩm, tăm tối mà phải mạo hiểm xé vỏ, để chui lên! Muốn nhìn ngắm bảy sắc cầu vòng thì phải trải nghiệm một cơn mưa.
Muốn THOÁT ra thì phải XÉ bỏ lớp vỏ bọc.
Còn “Khung trời” ở đây không đơn giản là không gian riêng tư, mà mang cả khát vọng.
Và thật lạ, với ngữ cảnh trong câu:“ Có vì sao xé khung trời. Rụng sa” khiến động từ “xé” giàu hình ảnh ấy, đã òa vỡ một ÂM BA kỳ diệu! Nó như tiếng THÉT THIỀM TÔNG đưa TÂM về nơi AN TRÚ.
“ Rụng sa”. thoảng qua, nghe sao mà chua chát thế!? Bởi: Rụng cho ta khái niệm của trái quá chín, hoặc  trái không còn nhựa sống mới lìa cuống mà bất khả rơi xuống! “Sa” lại cũng đồng nghĩa với rụng, rơi!
Cố nhạc sỹ Phạm Duy từng ngẩn ngơ khi nhận ra  tâm hồn mình đã chín qua mấy mùa buồn đau, khiến trái sầu rụng rơi ấy…  từ trong bài thơ Ngậm Ngùi của Huy Cận đã bay bổng qua nốt nhạc tài hoa, vượt thời gian của ông!
Thế nhưng trái sầu của Huy Cận_Phạm Duy cũng không sánh được với trái sầu của Hồng Băng. Bởi trong trái sầu cô tịch kia đã thai nghén nỗi nhớ LUÂN HỒI.
Phải, Từ trong sâu thẳm của ký ức, khởi đi từ niệm( nhớ) của Hồng Băng đã chế ngự, lên ngôi, rồi bão hòa. Khiến Tửu Sĩ phải khẳng định:

“Chỉ em và đoá trà bông
Ta bà bỗng hoá thiên bồng chốn đây” (TS)
Phất phơ giữa cõi ta bà 
Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm.(HB)

“Cúi nhặt” từ ngữ mang hình tượng đẹp, bộc lộ lòng khiêm cung. Với ngữ cảnh này, ta bỗng hiểu tác giả ngộ ra mình từng lạc lõng giữa chốn mông lung của cõi ta bà này, tất cả chỉ là giả tạm…  sao mãi mê bôn ba tìm kiếm, vọng tưởng mà chi? Hãy nhận lại giá trị nguyên sơ vốn dĩ sẵn có của mình!
Ta Bà trong Phạn Ngữ có nghĩa là chịu đựng. Đức Phật dạy : Ta Bà ví như nhiều cõi giả tạm,  quán trọ… Phải chăng Hồng Băng đã mang nặng nỗi nhớ (Cũng chính là bản ngã ) vào cõi ta bà như một hành trang bất khả ly thân, rồi bỗng giác ngộ chân lý, tìm thấy chính mình và thoát ra từ chốn vô minh. Cho nên, chẳng lạ gì khi Lão Ngoan Đồng Tửu sĩ tấm tắc:

“Chỉ em và đóa trà bông
Ta bà bỗng hóa thiên bồng chốn đây
Bài Thơ như Bóng Nhạn bay
Sáu câu vút cánh trong mây sáu hình” (TS)

Thật tuyệt! Chỉ gói ghém tâm tư của mình trong sáu câu thơ thôi, mà Hồng Băng đã cho chúng ta hiểu cuộc đời này vốn dĩ vô thường, tất cả chỉ là phù sinh, ta cứ để cho nó diễn biến thuận theo tự nhiên.
Còn Tửu Sĩ thật tinh tế khi ví :

“Bài thơ như bóng nhạn bay
Sáu câu vút cánh trong mây sáu hình
Cánh bồng khai ngộ vô thinh
Xem thơ hoá áng mây tình cùng bay” (Tửu Sĩ)
 

Chừng như Tửu sĩ sinh ra đã mang sứ mạng khai sáng thi ca vậy!
Lão Ngoan Đồng viết cảm tác rất tự nhiên! Khổ thơ trên như một giai điệu mượt mà, giàu hình ảnh.
Bởi, Mây luôn biến thể, đời này là cõi phù vân.Thế nhưng khi ta trở về trong tĩnh lặng của tâm thức, thì chân lý mở ra bờ giác ngộ .
“Bóng Nhạn vút cánh /Xem thơ hóa áng mây tình cùng bay” cứ như là vector định hướng thật đẹp đẽ và đầy trách nhiệm.
Từ Vút cánh cho ta liên tưởng đến trục tung (Dọc). từ Cánh bồng cho ta liên tưởng đến trục hoành (Ngang) trong chân trời toán học. Dọc - Ngang trong trường đời cho ta khái niệm Người có Sĩ Khí Nhân Nghĩa. Thật Nhân Bản.
Tôi yêu bốn câu thơ kết của Tửu Sĩ biết bao! Bởi trong đó có tinh Vật Lý, Toán Lý, Đạo lý mang thông điệp bình an đến cho mọi người! Ôi cái duy lý ấy không khô cứng, mà rất uyển chuyển, mền mại, nhẹ nhàng đi vào lòng Người.
Cũng như tôi yêu câu thơ cuối của Hồng Băng “ Thấy em cúi nhặt đóa trà hoa thơm” Còn gì quý hơn khi ta tìm thấy chính giá trị bản thân mình. Bởi vì, nó chính là nền tảng giúp cho ta định hướng được cuộc đời mình.
Nếu bài thơ "Thấy em cuối nhặt đóa trà hoa thơm" được nhìn dưới góc độ đời thường, thì đây là Áng Thơ Tình lãng mạn, ngạt ngào hương thơm, được ông Tơ bà Nguyệt định sẵn.
Nhưng nếu cảm nhận bài thơ "Thấy Em Cúi Nhặt Đóa Trà Hoa Thơm" theo phương hướng tâm linh, thì đây là cánh cửa Thiền, mở toang khung trời chân lý.
Nếu có lời kết đẹp, tôi muốn gởi đến các bạn thơ của tôi câu nói bất hủ của Đạt Ma Sư Tổ “ TRỰC CHỈ CHÂN TÂM, KIẾN TÁNH THÀNH PHẬT” Bởi khi liên kết hai bài thơ của Hông Băng và Tửu Sĩ trong tôi đã ngời sáng chân lý đó!
Thật tuyệt : " Xem Thơ Hóa Áng Mây Tình Cùng  Bay" Hai nhà Thơ ở hai miền xa lạ từ khoảng cách địa lý, đến đời sống tâm linh, nhưng bằng ngôn ngữ Thi Ca, bỗng nhiên họ trở thành Tri Âm dù chưa một lần giáp mặt.
Xin phép nhà Thơ Hồng Băng và lão Ngoan Đồng Tửu Sĩ cho tôi được mượn Tâm Ý của quý anh, để vẽ thành nét son

"Thấy NHAU cúi nhặt Đóa Trà Hoa Thơm
Xem Thơ Hóa Áng Mây Tình Cùng Bay"

để tất cả chúng ta cùng Hạnh Ngộ trong vườn Thơ Hoan Ca, An Lạc.
Cảm ơn nhà thơ Hồng Băng và Lão Ngoan Đồng Tửu Sĩ  đã tặng cho đời Thi Pháp tuyệt vời .

Lê Liên

MẸ

Trầu xanh dẫu một xa xôi quá
Cau đứng nghiêng buồng nhớ dáng leo
Bình mẻ chìa xiên vôi hóa đá
Ngoài hiên vắng mẹ miếng trầu têm.

Trương văn Phú