Monday, May 23, 2016

Và nghe sóng thức lặng dòng*
0 hb 11
Sóng lặng, trời xanh, mây ngũ sắc
Bay về đâu? Phương cuối ngút ngàn xa!
Lang thang cõng nghiệp trần sa hoặc
Thanh thản về Không. Nhập hải hà.

Vương vườn hương đóa Mai chợt rụng
Bến vô thường xoáy quặn giữa thời không
Thuyền duyên rẽ, biệt bờ mê bãi vọng
Gió trở mình nghe sóng nhập dòng

Ngọn nến cháy, sáp sa đọng giọt
Nợ tiền khiên đắng đến khôn cùng
Dòng lệ nhỏ, tỏ phận người bèo bọt
Sáp trôi tàn. Lửa nhập cõi hư không

Và nghe sóng Thức lặng dòng
Chăn đông áo hạ. Tịnh lòng. An nhiên

Hồng Băng
0g50, thứ sáu, 06.05.2016


*Sách ghi:” Sinh như đắp chăn bông. Tử như cởi áo hạ”. Nghiệm. Viết đôi dòng, gửi tặng nhà thơ Phong Tâm, người anh, người bạn thâm giao…HB

Thursday, May 12, 2016


Chiều Sài Gòn


Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Tuyền Linh
Phối khí: Phan Thanh
Trình bày: Lệ Tuyền

Chiều Sài Gòn vẫn đẹp không anh?
Nắng có lung linh vương lá cành
Mưa vẫn rơi nhiều trên phố hạ
Đường còn rợp bóng hàng cây xanh?

Chiều Sài Gòn nay đông hơn xưa
Người vẫn ngược xuôi mùa nắng mưa
Xe vẫn dập dìu trên phố cũ
Hỏi rằng kỷ niệm có dần thưa?

Chiều Sài Gòn có nhớ em không
Vẫn uống cà phê phút chạnh lòng
Vị đắng, trà thơm, hương khói thuốc
Nhớ người, nhớ cảnh …  nhớ mênh mông!

Phố Sài Gòn từ lúc em xa
Lòng vẫn buồn thương nhớ thiết tha
Chung bước đường tình trên phố thị
Tay trong tay trong chiều mưa sa!


Yên Dạ Thảo

Saturday, May 7, 2016



VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI(Lưu Phương
ĐÀNH BUÔNG(Phú Thạnh)

***

 VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI

(Tặng Phú Thạnh)

Nơi tôi chưa một lần qua
Thê lương ảm đạm người ra đi rồi
Và người ở lại. Buồn ôi !
Nghe tan tác vỡ, nghe tôi cháy lòng
Thương người nặng nghĩa vợ chồng
Âm thầm nuốt ngược từng dòng lệ rơi
Cô đơn chiếc bóng đành thôi
Đếm từng bước cuối cuộc đời buồn thiu
Chênh chao bóng ngã về chiều
Tàn canh dế khóc buồn hiu hắt buồn
Ở nơi nào đó, cuối đường
Dần xa bóng khuất khói sương phủ mờ
Chạnh lòng cám cảnh bơ vơ
Dõi trông mút mắt, chiều hờ hững buông

Lưu Phương
Sydney 6 tháng 4 năm 2015

Họa:


 ĐÀNH BUÔNG

(Họa CHO NGƯỜI Ở LẠI của Lưu Phương)

Con đường ai cũng phải qua
Sinh ly tử biệt người ta quen rồi
Thế mà tình vẫn than ôi!
Người đi kẻ ở ly bôi nát lòng
Ngổn ngang muôn việc chất chồng
Trăm ngàn cay đắng xuôi dòng sầu rơi
Còn em mọi việc dễ thôi
Mất em anh đói bỏ nồi cơm thiêu
Chờ em bên mộ mỗi chiều
Hoàng hôn tắt lịm liu xiu bước buồn
Từ nay trên mọi nẻo đường
Một mình lo liệu nhớ thương mịt mờ
Âm thầm lặng lẽ vu vơ
Đời như giấc mộng hững hờ đành buông…

PHÚ THẠNH
7/5/16

Wednesday, May 4, 2016

0 tam trung 5
ĐÊM HẠ BUỒN

(Thành kính phân ưu cùng nhà thơ Phong Tâm)

Sông Hàm Luông lững lờ như ngưng chảy
Đất Cái Mơn sầu mộng kể từ đây
Đêm hạ buồn ! đẫm lệ ngút trời mây
Một cánh hạc vút bay về tiên cảnh!

Có nhà thơ ngậm ngùi trong hiu quạnh
Khóc âm thầm đêm gối lẽ chăn đơn
Những vầng thơ như nức nở nhiều hơn
“Vượt sông vắng mượn kim về khâu áo…”!

Đâu dám trách luật xoay vần con tạo
Chỉ ngở ngàng hiền nội vội ra đi
Phút chia ly chẵng biết nói điều gì
Chỉ cầu nguyện người đi nhiều an lạc !

PHÚ THẠNH
5/5/2016