PHÚ THẠNH - CANH CÁNH
BÊN LÒNG BAO NỢ DUYÊN
Không còn bao lâu nữa là đến ngày kỷ niệm một năm mất của Nhà thơ Phú Thạnh, một cộng tác viên tích cực của Trang nhà, một người anh đáng kín, vui tính,
tốt bụng, đa sầu đa cảm nhưng thật trung
hậu thủy chung với mối tình lớn lâu dài ngót ngét 50 năm với nhóm mình ba đứa tự thuở thiếu thời, cùng các bạn thơ
văn trong đội Vĩnh Long và niềm yêu thích tham gia trên trang WEB mở rộng .
1.Anh Phú Thạnh với người vợ quá cố :
Theo lời anh kể… : Tình thương yêu trìu mến chân thành của chị dành cho gia
đình, sự sắp xếp chu đáo cho hôn nhân đứa con trai út và nhiều chi tiết nhỏ khác
trước khi chị vĩnh viễn ra đi. Anh tự thú…
“ một chủ gia đình như anh cũng chưa từng tưởng đến …chị chu đáo như vậy.”
Với vẻ mặt hân hoan… anh còn nhắc lại: một bó hoa to tươi thắm
anh ôm vào bệnh viện tặng chị để đưa chị ra viện về nhà ( sau lần phẩu thuật thứ nhất ) khiến các cặp trẻ cùng
phòng bệnh xôn xao “ chọc ghẹo” anh là “chú rễ” vào rước “ cô dâu” về nhà! Ta
hãy đọc bài thơ với bút tích hiền hòa, chân chất của anh dành cho hiền thê của mình trong bài CUỐI THU ( 7. 11.2015 ) lúc ấy chị
nhà mới mất được bảy tháng, bài thơ thật
cảm động:
2. Anh Phú Thạnh với Nhóm mình ba đứa:
Ba người bạn học cùng lớp, cùng trường, cùng quê cha đất tổ đã thân thiện, gắn
bó nhau từ thuở thiếu thời:
-Ngô Thành Hoàng
-Nguyễn Phú Thạnh
-Nguyễn Hồng Ẩn
Sau khi Ngô Thành Hoàng mất dấu vào năm 1975, bài thơ CHỈ CÒN HAI ĐỨA bộc bạch nỗi niềm luyến nhớ vì thiếu vắngngười bạn tri âm tri kỷ này !
Sau sự ra đi đột ngột của anh Nguyễn Phú Thạnh vào đêm 25/7/2016 đã như đánh
gục người bạn từ thuở ấu thơ,
cũng là bạn thơ, anh Nguyễn
Hồng Ẩn, người như hụt hẩng hư hao; cái kết bao giờ cũng dành cho người ở lại
là sự nuối tiếc dù quá hiểu lẽ vô thường!
Sau đây mời các bạn hãy nghe bài thơ “ độc thoại” vô cùng tức tưởi, thống thiết
bi thương của một người “ bạn già” bị bỏ rơi theo ngày tháng dài đơn độc:
CÒN LẠI MÌNH TAO
(Để nhớ hai bạn thân Ngô Thành Hoàng và Nguyễn Phú
Thạnh)
Chúng mình ba đứa*
một thuở bên nhau
Chung lớp giỡn đùa sớt chia sách vở
Lang thang ngày tháng “đấu láo” nghêu ngao
Tóc ngắn tóc dài
vô tư ngắm nghía.
Một khi kết thân
suốt đời trọn nghĩa
Chia tay ra đời luôn
tạc vào lòng
Những đóm lữa hồng
bùng lên có dịp
Mong ngày tái ngộ
từng phút mong trông.
Một đứa ra khơi**
hai thằng lóng ngóng
Kiếm tìm khắp chốn
nhưng vẫn bặt tăm
Từ giã cuộc chơi
đã thêm thằng nữa
Còn lại mình tao
lòng héo dạ bầm.
Tháng bảy nắng
nồng trời cao thăm thẳm
Nhắc nhở tin buồn
mới đó một năm***
Viết vội đôi dòng
gởi cho hai bạn
Yên nghỉ an bình
thiên giới xa xăm!
Anh Tú
July 23, 2017
*Ngô Thành Hoàng, Nguyễn Phú Thạnh và Nguyễn Hồng
Ẩn <Anh Tú>
**Mất dấu Ngô Thành Hoàng từ 1975.
***Nguyễn Phú Thạnh từ trần ngày 25 tháng 7, 2016
3. Anh Phú Thạnh cùng
các Thi hữu:
Anh kể rằng: chính anh Nguyễn Hồng Ẩn đã
giới thiệu anh vào trang Web tongphuochiep-vl.com. Lúc đầu anh hoạt động có lệ
nhưng dần dà anh xem nó như là một điều không thể thiếu, anh còn là một phóng
viên thời sự chuyên thông báo tin nóng về số người truy cập trang web này !
Bao tháng ngày tìm từ ngữ, nặn chữ cho một bài Họa hay ...
và cuối cùng anh đã thực hiện thành công điều ấy; kết quả không phải thu về lợi
nhuận vật chất êm ả mà theo anh nói...còn hơn thế nữa! Bạn bè tri âm thơ xướng/ họa
của anh đông lắm, nào là Huynh
PhongTâm, anh Hồng Băng, anh Anh Tú, Yên Dạ Thảo, Đỗ Hữu Tài, Lê Liên,
Hoành Châu, Đức Tính, Nhật Lệ, Đỗ Chiêu Đức, Lê Bửu Tùng, Hoài Thương, Hồng
Trần, anh Huỳnh Tâm Hoài, chị 11 Hạnh, anh Nguyễn Thành Công, Chị 3 Lý Hương, Chị
8 Ánh Tuyết, anh Một Lúa, Chị Hoa Đăng,
Phan Lương, Hồng Yến, My Nguyên, Tuyết
Hoa, Thu Cúc ...và còn nhiều nữa không tiện kể hết ra đây.
Bài thơ
của Hoành Châu:
CHIẾC ÁO BÀ BA
Thương hoài chiếc áo bà ba
Quê mùa thiếu vẻ kiêu sa nhà giàu
Dịu dàng mộc mạc làm sao
Vải rẻ , công nhẹ ít hao tốn tiền
Tuyệt lắm áo ôm vai liền
Tay dài kín đáo trông hiền nết na
Dầu cho trẻ tuổi hoặc
già
Duyên dáng ở chỗ xẻ tà
lắc lay
Gió thổi hai vạt áo bay
Nhàn nhã, thơ thới
ngát say cõi lòng
HOÀNH CHÂU
19.10. 2015
được anh Phú Thạnh Họa thành ÁO BÀ BA mang bút tích
hiền hòa, rõ nét của anh.
Sau đây mời quý Thầy Cô cùng anh chị em đọc bài họa ấy:
Vài dòng để nhớ về anh Phú Thạnh- một người anh lúc nào cũng canh cánh bên lòng
bao nợ duyên dài lâu- người thơ mãi biết yêu thơ và gắn bó với thơ !
HOÀNH CHÂU (Gia đình C )
Hoành Châu (Gia đình C )
@ Bổ sung thêm một số nhà thơ quen thuộc với Trang nhà ,,,Võ Châu Phương , Thân thị Vân Hà, Hải Đường ,,,,,,
Hoành Châu (Gia đình C )
Cảm ơn những dòng thơ tái sinh ~ là sự chuyển tiếp từ hoàng hôn lại hóa ra một buổi bình minh tươi sáng , ” ,,,như nghe tiếng rụng chưa hề thấy rơi “,,Ngưỡng mộ 6 câu lục bát ” tuyệt thi duyên ” của anh quá ! CHÚC ANH KHỎE ĐỂ LÀM THƠ HAY NỮA NHÉ !
Em Hoành Châu (Gia đình C )
Hoành Châu (Gia đình C )
,,,” Một đứa ra khơi hai thằng lóng ngóng,,,,’
,,”Tháng bảy nắng hồng trời cao thăm thẳm
Nhắc nhở tin buồn mới đó một năm
Viết vội đôi dòng gửi cho hai bạn
Yên nghỉ bình an thiên giới xa xăm ! ”
Thế giới xa xăm đó là một cõi đi vềmở ra vạn vạn con đường tươi sáng nơi đó ta sẽ gặp chúng ta !
Hoành Châu (Gia đình C )
Vì vấn đề kỹ thuật nên ta đành bị mất bài ” Chỉ còn tao với mày ” vậy Hoành Châu nhờ anh POST vào đây bài ấy cho bạn đọc tiện theo dõi anh Anh Tú nhé ! Cảm ơn anh trước đây ! Em Hoành Châu (Gia đình C )
Đúng như em nói ,,,chị em mình đã đi chung một ngày nắng rát để đốt nén hương thơm dành cho người anh kính quý , ngẫm lại cả năm trời rồi còn gì ! . Cảm ơn tình cảm thương quý của em và Khúc Giang dành cho anh ấy. . Chị vẫn còn giữ quyển LỤC BÁT trong tay với bút tích quen thuộc của Khúc Giang đây ! Không quên những giọt lệ chân tình , đầy tiếc nhớ của em ! .Nhờ em chuyển lời thăm hỏi của chị đến cô nàng Khúc nhé !Giữ gìn sức khỏe tốt đó !
Chị Hoành Châu (Gia đình C )
Em phải viết lại bài thất ngôn tứ tuyệt độc đáo này của chị , đặc biệt dành cho người anh đáng kính , để các bạn thấy được cái đẹp cả nội dung lẫn hình thức của những lời thơ nhẹ nhàng trên
…..Một nẻo đi về thơ rất thơ Êm như hơi gió nhẹ như tơ Mơn man cỏ lá mềm tay vuốt
Khép nhẹ mi hờ vào cõi mơ Lý Hương (GĐC )
…..”.
Chị Hoành Châu (Gia đình C )
nh Phú Thạnh đúng anh là một nhà thơ ,người anh đáng kính của trang nhà .Mặc dù anh không còn nhưng mọi người vẫn nhớ ,nhắc nhở anh với niềm thương tiếc khôn nguôi .Bích Ngọc cũng rất khâm phục anh mặc dù chưa được gặp anh bao giờ .Em mới đến Trang nhà sau khi anh Phú Thạnh vừa mất , chứ Hồng Khanh, anh ruột của em quý anh Phú Thạnh lắm , khi nghe anh Phú thạnh bị trặc tay ( do đốn cây chuối già quá to ) , anh Hồng Khanh của em chạy xe vào tận tư gia Phú Thạnh để tự chằm sóc, băng bó thuốc và điều trị cho anh ấy , anh Phú Thạnh khen mãi ông lương y này mát tay và tốt bụng vậy mà không chịu nhận thù lao nữa chứ . Ngày Thất thứ hai của anh ấy , chính Hồng Khanh đã đưa chị vào thắp hương cho anh ấy , tình nghĩa lắm em . Sau này chị có hỏi Hồng Khanh ,” Sao em không nhận thù lao trị liệu ? ” H.Khanh đáp , ” Vì anh ấy đàng hoàng và tốt bụng với mọi người quá chị ơi , ai cũng thương mến ảnh hết “,,,, Cảm ơn em Bích Ngọc đã lắng nghe .
Chị Hoành Châu (Gia đình C )
Chị Hoành Châu (Gia đình C )