Saturday, August 22, 2015

Tình Đã Xa

Ngẩn ngơ những buổi xế tà
Bóng ai đã khuất dần xa mịt mù
Lá vàng rơi rụng cuối thu
Nghe xao xác lá tiếng ru tình nồng.

Xa vời bao nỗi đợi mong
Gió thu se sắt phòng không lạnh lùng
Có gì như thể nhớ nhung
Một thời dáng ngọc đã cùng… đã xa.

My Nguyên
8/22/15
Đở Buồn

Từ trái sang: Huỳnh Anh Thơ, Thái Thanh Hải, Đào Tuyết Vân, Hồ Phương Minh, Trần Anh Dũng, Nhà thơ Phú Thạnh, Hoa Đăng, My Nguyễn, Nguyễn Thu Phong, Nguyễn Văn Hùng, Đứng:Trung Nguyễn.


Sáng ngày thứ bảy 22/8/2015 lúc 7h30 tại nhà hàng Đồng Khánh p1 Thp Vl , bạn Phương Minh đã có nhã ý mời bạn bè đi ăn sáng. Đặc biệt đến dự còn có nhà thơ Phú Thạnh và chi Hoa Đăng từ Tam Bình đến rất sớm làm cho buổi họp mặt rất vui và thân mật. Ngoài ra còn có My Nguyễn, Tuyết Vân, Anh Thơ, Thanh Hải, Thu Phong, Văn Hùng , Anh Dũng và Trung Nguyễn.
Đến 8h30 My Nguyễn mời tất cả các bạn uống cà phê tại quán Đỡ Buồn P1. Tại đây nhà thơ Phú Thạnh đọc tặng các bạn bài thơ Đỡ Buồn mới sáng tác.

Đỡ Buồn


Đôi khi đời cũng dễ thương
Lỡ yêu, lỡ nhớ, lỡ vương câu thề
Cố quên bao nỗi bộn bề
Mời em nâng tách cà phê Đỡ Buồn

Phú Thạnh 
22/8/2015


My Nguyên có biệt tài làm thơ trữ tình rất hay, lập tức có bài thơ đọc ngay sau khi nhà thơ Phú Thạnh vừa dứt câu :

Thưa rằng anh chớ có mong
Chiêm bao ve vãn má hồng làm chi

Ghẹo em thỏa chút tình si
Chỉ như cánh bướm vụt đi qua thềm
Tuổi già tình vẫn dịu êm
Như cơn gió thoảng môi mềm..thế thôi.

My Nguyên


Đến 10h mọi người quyến luyến bịn rịn chia tay, hẹn gặp lại trong tháng chín với chuyến du lịch Đồng Tháp hứa hẹn nhiều điều thú vị cùng các buổi họp mặt sinh nhật cho các bạn có ngày sinh trong tháng.
Trung Nguyễn
8/22/2015


Tuesday, August 18, 2015

0 nguyen my

NỖI NHỚ CHIỀU NAY

Nỗi nhớ chiều nay, nỗi nhớ người
Tiếng sóng chiều nay nghe chơi vơi
Chập chùng én nhạn trời xa khuất
Một mảnh tình riêng, anh với tôi
Anh đi phương đó còn nhung nhớ
Một chút gì không thuở mặn nồng?
Trọn kiếp ta vương tình lận đận
Biết đến bao giờ thôi nhớ mong…

My Nguyên
17/8/2015

Họa:

BIẾT BAO GIỜ

Bếp ấm từ nay vắng bóng người
Cung trầm lỡ nhịp khúc đầy vơi
Thềm khuya lạnh lẽo trăng mờ khuất
Thao thức chờ em,chỉ bóng tôi
Nếu thuở ấy ta đừng gặp gỡ
Thì bây giờ đâu phải ly bôi
Buồn hiu hắt cuối đời lận đận
Biết bao giờ gặp lại mà mong…

Phú Thạnh
18/8/2015

Friday, August 14, 2015

Gửi về Anh

Em biết trước một ngày nào anh chết
Không khóc đâu tim trao hết anh rồi
Của anh dừng thì em cũng ngưng thôi
Vì nó đập đã thành đôi chung nhịp

Ta hãy sống cùng nhau cho hết kiếp
Chưa thỏa lòng thì thêm tiếp anh ơi
Chỉ bên anh em mới thấy yêu đời
Và vô nghĩa khi ông trời chia cách

Anh mãi mãi sẽ là thân tùng bách
Che liễu em thành bờ vách vững vàng
Là hải đăng giữa đêm tối mênh mang
Luôn soi sáng thuyền em không lạc lối

Có nhiều lúc tưởng tình em nông nổi
Vì yêu anh mà quá đổi đắm say
Không quên anh dầu chỉ một ngày
Giống như máu chảy dài trong cơ thể

Không thể thiếu vì cùng là hơi thở
Mình yêu hoài đừng dang dở nghe anh
Nụ hôn em bao năm tháng để dành
Cho yêu dấu…chính là anh đó nhé!!!

Hồng Yến

Bài họa:

Gửi Về Em

Anh chỉ khóc nếu khi nào em chết
Dù tình yêu đã gởi trọn em rồi
Vì giòng máu chảy không thể ngừng/ thôi
Mà hứa giữ thủy chung tình bất diệt.

Quá tuyệt vời khi bên nhau trọn kiếp
Hãy xướng tùy phu phụ nhé em ơi
Kính thương trao nhau làm đẹp cuộc đời
Sẽ vô nghĩa lúc số phần chia cách.

Cám ơn em, xem anh là tùng bách
Em cũng là mạch sống chuyện đá vàng
Ta tựa nương trong đời sống mênh mang
Là ánh sáng của nhau soi rõ lối.

Chuyện thường tình với phút giây nông nổi
Làm đậm đà thêm vị ngọt đắm say
Tỏa ngát hương thơm dàn trải tháng ngày
Nuôi tình ta như máu nuôi cơ thể.

Sợi chỉ hồng, khi rong chơi trần thế
Trời buộc chặc ràng duyên nợ em/ anh
Trao tất cả nụ hôn… chẳng dụm dành
Để tận hưởng những gì ta có được.

Anh Tú
August 14, 2015
Người Em Vĩnh Long

 

 

Sáng tác & Trình bày: Hương Chiều




Saturday, August 8, 2015

Bài Thơ Bơ Vơ

Những vần chữ ngổn ngang nơi góc nhỏ
Bụi thời gian mờ phủ nẻo đường mơ
Khơi chút lửa khêu ngọn đèn sáp nhỏ
Góc tường loang nhân ảnh đã phai mờ

Gom nhặt chữ ráp vần kêu quá khứ
Mấy mươi năm hổn độn kiếp trần đau
Ngàn ý tứ dâng trào nơi tim não
Bút nghiêng xưa mực đọng đã hôm nào

Cố nói chữ khạt khào trong  cổ rát
Âm thanh về nghe rơi rớt tình xưa
Bờ mộng thực xa kia còn quá nửa
Lời thơ ca gẩy gập khoảng  âm thừa

Trên bàn chữ ngẩn ngờ tìm con dấu
Nghe lạc loài dư vị của tình thơ
Lại thèm quá mùi giấy thơm thuở đó
Chữ lại về..vần ý vẫn bơ vơ...

Hương Chiều 
24/04/2015
***
Cảm họa:

Con Chữ Còn Vui

Dù kỷ niệm buồn đầy trí nhớ
Nếu ta chân bước vẫn còn mơ
Mỗi hơi thở ngọn đèn soi lối
Khao khát đời say chẳng nhạt mờ.

Ráp chữ thành câu ghi quá khứ
Tôn vinh nhát nhói của niềm đau
Là liều xúc tác cho tim óc
Sống đẹp, sống vui hơn lúc nào.

Đừng khạt chữ làm đau rát cổ
Ngâm vần thơ niệm khúc thời xưa
Đón chào dáng đẹp ngày còn lại
Chớ biến đời nhau đoạn sống thừa.

Con chữ  luôn chờ lời nối kết
Dệt thành vần điệu những bài thơ
Mùi thơm giấy mực hoài như trước
Ý/chữ đâu còn nghĩa vẩn vơ.

Anh Tú
August 8, 2015

Saturday, August 1, 2015