Monday, March 17, 2014

NIỀM VUI ĐƯỢC NHÂN ĐÔI

         Chuông điện thọai reo vang hồi 21 giờ 25 đêm 15/3:
---Alô! Ngày mai 16 thảng 3. Em chúc mừng Sinh Nhật anh thật vui vẻ ! Em đang ở Hà nội .Trời lạnh lắm anh Thạnh ơi! Chúc mừng anh ! Chúc mừng anh !
Giọng nói thân quen của LM từ miền Bắc xa xôi gọi về trong đêm thanh vắng làm tim tôi như se thắt lại trong giây lát. Tôi ngập ngừng trả lời với giọng hơi run run có  lẽ vì cảm động quá :
---Ô !  Cám  ơn  em  nhe   LM!.
   Thật sự tôi mới được làm quen với các bạn trẻ TPH-VL tính đến hôm nay vừa tròn 1 năm và 3 tháng ! Thế mà tôi đã nhận được ở các bạn trẻ ấy không biết bao nhiêu là niềm vui và biết bao nhiêu tình cảm thân thương ấm áp…Không biết các bạn ở gần hay ở xa ,không kể già hay trẻ, bất luận học niên khóa nào…họ vẫn quan tâm nhau , chúc mừng nhau thân thiết, có rất nhiều người chưa gặp mặt nhau . Cái đặc biệt hơn hết là có rất nhiều bạn không cần phải là “cựu học sinh” gì cả cũng nhào vô sân chơi thỏai mái và được mọi người hoan hô đón chào nồng nhiệt…
       Đã 2 giờ khuya mà tôi chưa ngũ được ! Ngồi dậy lên mạng. Vừa vào Trang nhà, mắt tôi bổng tròn xoe…Oh!!! CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHÚ THẠNH ,hình ảnh tấm thiệp chúc mừng màu xanh làm tôi hoa cả mắt…Kế đó là tấm thiệp của  Đặng Huệ rất đẹp! Tiếp nữa là các lời chúc mừng thật sớm của Phirom,Thanh Nhi và Ngọc Thu nữa…Thế là tôi thức luôn tới sáng !
      Theo sự chỉ đạo của Trửởng ban Tổ chức Thu Nguyệt : Tôi đón khách. Cả Lần từ Tam bình lên làm chủ xị. Nhiếp ảnh gia lão thành Trương văn Phú làm đạo diển và là người cực khổ nhất...
      Từ hồi nhỏ tới giờ, tôi đâu có làm sinh nhật,sinh nhét gì đâu ! Bây giờ các bạn làm tôi cảm động qiá!.Tự nhiên tôi thấy mình trẻ lại còn hơn các bạn ấy ! Thế là hai cây nến 74 được đổi thành 47 !!!ha…ha…ha !.Ngòai ban tổ chức ra còn có Vợ chồng Trần Bình , ,Mỹ Linh,  Ngọc Hoa , Kiều Oanh, Kim Nguyệt , Nguyệt Hồng . Đặc biêt và bất ngờ nhất là có bạn Mai Xuân từ Hàn Quốc về tham dự…Buổi tiệc tuy đơn sơ, gọn nhẹ , ít người , nhưng vẫn có đủ hoa đẹp, có bánh ngon , có quà ý nghĩa và đầy ấp tình cảm bạn bè…
      Màn hai cảnh hai là việc Mai Xụân mời các bạn tiếp tục đến nhà cậu ruột dư lễ giổ Bà Ngọai. ở xã Tân Hạnh. Vừa vào đến nhà cậu, khách khứa đã rất đông , MX dẫn chúng tôi đến để giới thiệu với ông cậu . Vừa thấy tôi, ông cậu nhìn trân trân, không cần MX giới thiệu, hai tay ôm vai tôi; “ Phải Phú Thạnh đây không ?”.Tôi cũng cười to “Đúng rồi Tấn Vinh ơi !”. Thế là hai chúng tôi không ai tách rời ra được nữa…Mọi người trong nhà, khách khứa và cả MX nữa .. đều ngơ ngác không biết vì sao !...Bao nhiêu kỹ niệm dưới mái trường xưa lớp cũ, bao nhiêu bạn bè thầy cô già nua,ai còn,ai mất , cách biệt đã 50 năm rồi…Trong chúng tôi , thỉnh thỏang có những dấu lặng thật buồn…Chủ nhà gọi con cháu ra giải thích…mọi người nâng ly chúc mừng tình bạn già tao ngộ..thật bất ngờ và thú vị. Còn MX  thì nghiêm chỉnh đứng lên ,tủm tỉm cười nói to “ Thế là từ nay, MX gọi anh Phú Thạnh bằng cậu nha”…Tôi xua tay lắc đầu ; “Xin đừng gọi anh bằng cậu !”…Vậy thì hôm nay nhân Ngày Sinh Nhật của anh, MX xin chúc anh có được Niềm Vui Nhân Đôi!!!Mọi người đứng lên vỗ tay dòn dã thật to…
   Ngòai kia, nắng trưa đầu Hè rực rỡ…Cám ơn MX. Cám ơn anh Tấn Vinh…Chúc mọi người; Vạn sự như ý…

Phú Thạnh