Monday, March 31, 2014


NỒI CANH RAU CHOẠI

(Kính dâng Mẹ và Ba)

Thương mẹ theo về trong cõi nhớ
Đưa con đi suốt quãng đời buồn
Những đêm không ngủ trăng vời vợi
Nghe buốt lòng từ những giọt sương

Chiều qua con nấu canh rau choại
Với mớ tép riêu, cá bống dừa
Màu tím nồi canh thân thiết lắm
Tím màu mực tím tuổi xa xưa
Khói ngọt ngào quanh ngọn lửa thơm
Nghe từng nỗi nhớ trộn trong cơm
Nhớ lời mẹ nói- canh rau choại
Cơm trắng chan màu tím nhớ nhung
Yêu chồng, mẹ trắng lưng lòng mắt
Hôm sớm vì con nỗi nhọc nhằn
Nắng chợ, mưa đồng thay phấn sáp
Kết se tình mẹ đẹp thôn trang
Ba đi mẹ sống âm thầm quá
Ấp ủ đàn con, ấp ủ lòng
Lá đổ bao mùa sầu lặng lẽ
Mắt người thiếu phụ mãi trông chồng

Đêm đêm thức trắng đợi đêm tàn
Tháo cuộn tơ lòng chỉ rối hoang
Khâu vá chưa liền thân tấm áo
Chợ chiều, chợ sớm, mẹ còn mang
Bạc tiền dành dụm con ăn học
Mẹ có buồn đâu cảnh túng nghèo
Vì nhớ, vì thương, thành bổn phận…
Tóc thời gian nhuộm, mắt chìm sâu

Ba còn nuôi mộng… phong trần mãi
Con biết, người đâu nỡ phụ phàng
Yêu mẹ, nhưng "tình người nghệ sĩ"
Gởi theo sông núi gió mây ngàn…!

Mẹ sống âm thầm bám đất quê
Hái từng cọng choại lá non se
Nồi canh tím mãi màu thương nhớ
Chốn cũ người chưa hẹn buổi về

Mây tím chiều nay lại tím nhiều
Bằng lăng rụng tím đất xanh rêu
Nồi canh rau choại long lanh tím
Cả khói hoàng hôn cũng tím theo

Phong Tâm
4-1973
Clip: Khúc Giang


TÌNH THƠ

(Từ ĐÊM TRẮNG của Yên Dạ Thảo)

Thuyền trôi theo dòng nước
Trăng trôi theo thời gian
Thơ trào dâng mênh mang
Thi nhân buồn Đêm Trắng
Tình Thơ đắm không gian…

Phú Thạnh
03.31.2014

ĐÊM TRẮNG

Một bóng thuyền xa
Xuôi dòng nước chảy
Bóng trăng ở lại
Đêm trắng canh tàn
Thơ trôi xuống ngàn
Trăng buồn thổn thức
Trách thuyền xuôi ngược
Chẳng hẹn ngày về
Nhạt phai câu thề
Thuyền – trăng lẻ bóng
Sông buồn gợn sóng
Sương trắng trời quê!

Yên Dạ Thảo

Sunday, March 30, 2014


PHẢI CÓ…

 (Từ CÓ THỂ của Phong Tâm)

Nếu khi nào chợt đến
Thời gian cuốn lấy tôi:
Ngày cũng là đêm tối
Chỉ chuyện thông thường thôi.

Điều này rồi phải có
Đừng mơ nó là không
Không mới là chuyện lạ
Không…ích lợi gì… mong?

Thương… người trôi theo nước
Có lúc nổi lúc chìm
Chân tay quơ quờ quạng
Như vi cá cánh chim!

Nước chở … về chốn cũ
Trùng dương đón mọi người
Hãy giử lòng thanh thản
Chờ đợi ngày ra khơi.

Anh Tú
March 28, 2014

Saturday, March 29, 2014


CÓ THỂ

Nếu một ngày bất chợt
Tìm không thấy bóng tôi
Người ơi, xin đừng hỏi
Hãy quay về đi thôi.

Những gì không đến có
Từ có trở về không
Cuộc đời chẳng chi lạ
Điều bất biến đừng mong.

Coi như là bọt nước
Tự nổi rồi tự chìm
Tan theo dòng chảy xiết
Mờ tăm cá bóng chim.

Hãy tìm về bến cũ
Thuyền xưa vẫn đợi người
Bình minh yên thắm lại
Quên đi, lần ra khơi.

Phong Tâm

Thursday, March 27, 2014



NHỚ NGƯỜI ĐI

(Cảm họa từ RỒI XA của Hải Đường)

Đi lâu sao chẳng thấy về
Vườn thơ em vắng não nề bờ vai
Nhớ xưa tay ấm trong tay
Bây giờ buốt lạnh lạc lòai đôi chân
Đêm khuya thao thức mấy lần
Chợt mơ chợt tưởng chập chờn nhớ nhung
Vng đâu tiếng vạc mông lung
Trở v thực tại hãi hùng bơ vơ
Người ơi biết đến bao giờ
Đò xưa bến cũ vẫn chờ đợi nhau
Tình đầu ta đã luyến trao
Xin đừng hờ hững tím màu xót xa
Vườn thơ luôn vẫn thiết tha
Em không trở lại phôi pha khó tìm
Tìm em như thể tìm chim
Chim bay trong gió em về trong mây…

(Phú Thạnh—(26/3/2014).


Saturday, March 22, 2014



BÊN SUỐI

Cảnh buồn
người có vui đâu!
Đêm dài
bên suối
nghe sầu vọng vang
Tiếng lòng
theo nhịp thời gian
Úa thơ
tím mộng
mơ màng mây bay…

Yên Dạ Thảo
17.03.2014


TRƯỚC GHỀNH*

Thác
Ghềnh
Lũng thấp
Về đâu?
Thả xuôi từng vạt
Trắng sầu thẳm vang!
Thời gian chìm giữa không gian
Hình như có sợi tơ vàng vọt bay.


Phong Tâm
19.03. 2014




THÁC BUỒN*

Rừng già
thác đổ về đâu
Nghe như
tấu khúc
nhạc sầu ngân vang
Nhớ em
từng tiếng thời gian
Xa xôi
cách trở
bàng hòang chim bay…

Phú Thạnh
19/3/2014


SUỐI CA*

Suối nguồn nước chảy về đâu
Rì rào tiếng nhạc điệu sầu vang vang
Lang thang khắp nẽo không gian
Thiên thai tấu khúc mơ màng bay bay…!

Anh Tú
March 19, 2014

*Họa từ  BÊN SUỐI của Yên Dạ Thảo

Monday, March 17, 2014

NIỀM VUI ĐƯỢC NHÂN ĐÔI

         Chuông điện thọai reo vang hồi 21 giờ 25 đêm 15/3:
---Alô! Ngày mai 16 thảng 3. Em chúc mừng Sinh Nhật anh thật vui vẻ ! Em đang ở Hà nội .Trời lạnh lắm anh Thạnh ơi! Chúc mừng anh ! Chúc mừng anh !
Giọng nói thân quen của LM từ miền Bắc xa xôi gọi về trong đêm thanh vắng làm tim tôi như se thắt lại trong giây lát. Tôi ngập ngừng trả lời với giọng hơi run run có  lẽ vì cảm động quá :
---Ô !  Cám  ơn  em  nhe   LM!.
   Thật sự tôi mới được làm quen với các bạn trẻ TPH-VL tính đến hôm nay vừa tròn 1 năm và 3 tháng ! Thế mà tôi đã nhận được ở các bạn trẻ ấy không biết bao nhiêu là niềm vui và biết bao nhiêu tình cảm thân thương ấm áp…Không biết các bạn ở gần hay ở xa ,không kể già hay trẻ, bất luận học niên khóa nào…họ vẫn quan tâm nhau , chúc mừng nhau thân thiết, có rất nhiều người chưa gặp mặt nhau . Cái đặc biệt hơn hết là có rất nhiều bạn không cần phải là “cựu học sinh” gì cả cũng nhào vô sân chơi thỏai mái và được mọi người hoan hô đón chào nồng nhiệt…
       Đã 2 giờ khuya mà tôi chưa ngũ được ! Ngồi dậy lên mạng. Vừa vào Trang nhà, mắt tôi bổng tròn xoe…Oh!!! CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHÚ THẠNH ,hình ảnh tấm thiệp chúc mừng màu xanh làm tôi hoa cả mắt…Kế đó là tấm thiệp của  Đặng Huệ rất đẹp! Tiếp nữa là các lời chúc mừng thật sớm của Phirom,Thanh Nhi và Ngọc Thu nữa…Thế là tôi thức luôn tới sáng !
      Theo sự chỉ đạo của Trửởng ban Tổ chức Thu Nguyệt : Tôi đón khách. Cả Lần từ Tam bình lên làm chủ xị. Nhiếp ảnh gia lão thành Trương văn Phú làm đạo diển và là người cực khổ nhất...
      Từ hồi nhỏ tới giờ, tôi đâu có làm sinh nhật,sinh nhét gì đâu ! Bây giờ các bạn làm tôi cảm động qiá!.Tự nhiên tôi thấy mình trẻ lại còn hơn các bạn ấy ! Thế là hai cây nến 74 được đổi thành 47 !!!ha…ha…ha !.Ngòai ban tổ chức ra còn có Vợ chồng Trần Bình , ,Mỹ Linh,  Ngọc Hoa , Kiều Oanh, Kim Nguyệt , Nguyệt Hồng . Đặc biêt và bất ngờ nhất là có bạn Mai Xuân từ Hàn Quốc về tham dự…Buổi tiệc tuy đơn sơ, gọn nhẹ , ít người , nhưng vẫn có đủ hoa đẹp, có bánh ngon , có quà ý nghĩa và đầy ấp tình cảm bạn bè…
      Màn hai cảnh hai là việc Mai Xụân mời các bạn tiếp tục đến nhà cậu ruột dư lễ giổ Bà Ngọai. ở xã Tân Hạnh. Vừa vào đến nhà cậu, khách khứa đã rất đông , MX dẫn chúng tôi đến để giới thiệu với ông cậu . Vừa thấy tôi, ông cậu nhìn trân trân, không cần MX giới thiệu, hai tay ôm vai tôi; “ Phải Phú Thạnh đây không ?”.Tôi cũng cười to “Đúng rồi Tấn Vinh ơi !”. Thế là hai chúng tôi không ai tách rời ra được nữa…Mọi người trong nhà, khách khứa và cả MX nữa .. đều ngơ ngác không biết vì sao !...Bao nhiêu kỹ niệm dưới mái trường xưa lớp cũ, bao nhiêu bạn bè thầy cô già nua,ai còn,ai mất , cách biệt đã 50 năm rồi…Trong chúng tôi , thỉnh thỏang có những dấu lặng thật buồn…Chủ nhà gọi con cháu ra giải thích…mọi người nâng ly chúc mừng tình bạn già tao ngộ..thật bất ngờ và thú vị. Còn MX  thì nghiêm chỉnh đứng lên ,tủm tỉm cười nói to “ Thế là từ nay, MX gọi anh Phú Thạnh bằng cậu nha”…Tôi xua tay lắc đầu ; “Xin đừng gọi anh bằng cậu !”…Vậy thì hôm nay nhân Ngày Sinh Nhật của anh, MX xin chúc anh có được Niềm Vui Nhân Đôi!!!Mọi người đứng lên vỗ tay dòn dã thật to…
   Ngòai kia, nắng trưa đầu Hè rực rỡ…Cám ơn MX. Cám ơn anh Tấn Vinh…Chúc mọi người; Vạn sự như ý…

Phú Thạnh


Sunday, March 16, 2014

LẦN THỨ 74

74 mùa thu lá vàng rơi
Vẫn say đi dạo khắp cõi đời
Đa tình quyến rũ nàng thơ đến
Mê lòng quân tử mãi rong chơi
Mặc ai ghen tị buồn trong nhớ
Vẫn dọc ngang khuấy nước chọc trời!*

Vẫn biết mùa thu lá phải rơi
Nhưng ta vẫn hát vẫn yêu đời
Cái gì sắp đến thì phải đến
Cho dù có chết cũng phải chơi
Chơi cho quên hết sầu nhung nhớ
Cho tiếng cười vang dội khắp trời.!**

Đến lúc ngã vàng ...lá sẽ rơi
Khi xanh làm đẹp đẽ cho đời
Vào thu lá vẫn chờ gió đến
Phấp phới vi vu tiếp cuộc chơi
Khi nào ta chết nàng thơ nhớ
Viết giúp bài thơ lá mến đời.***

*Phạm Đức Mạnh
**Phú Thạnh
***Anh Tú

Nhân sinh nhật của Phú Thạnh 16/3/2014

Saturday, March 15, 2014

CHÚC MỪNG SINH NHẬT PHÚ THẠNH
16/3/2014

HAPPY BIRTHDAY PHÚ THẠNH

Anh Tú

Sunday, March 9, 2014

NHẮN GỞI**

 Trăm năm* ngắn ngủn kiếp người
Trắng đầu mới biết rong chơi trễ rồi
Thảnh thơi* là nói vậy thôi
Vui vài khoảnh khắc cho vơi ưu phiền.
Đất quê* nỗi nhớ triền miên
Nắng mai gợi nhắc từ bên phương nhà
Gặp nhau* ước muốn thiết tha
Thăm anh viếng chị đậm đà tình thân.

 Anh Tú (NHA)
March 9, 2014
**Tiếp theo DẪU RẰNG của Phong Tâm
DẪU RẰNG

Trăm năm (*) quá nửa phần  đời
Giọng còn trong, mắt còn ngời lửa yêu!

Thảnh thơi (*) dẫu bận sớm chiều
Có bao khoảnh khắc riêng đều nhóm lên.

Đất quê (*) nhà khó lòng quên
Cọng rau vườn cứ xanh bên góc hè.

Gặp nhau (*) mình nói anh nghe
Hương xôi nếp, vị muối mè đậm hơn.

Phong Tâm
8/3/2014
(*) Những từ trong DÌU NHAU của NHA.

Saturday, March 8, 2014

DÌU NHAU

Bên ngoài nắng sớm vừa lên*
Trong phòng em vẫn lênh đênh mộng hồng?
Cà phê anh vừa pha xong
Hãy dậy thưởng thức tình nồng trăm năm!

Khuya rồi ngon giấc trong chăn*
Mộng cùng anh dạo dưới trăng ngày rằm
Xiết tay nghe rõ tình thâm
Ấm nồng duyên nợ sắt cầm thảnh thơi.

Ngoài kia sương vẫn còn rơi*
Trong này muôn thuở không vơi hương tình
Suốt đời anh vẫn thương mình
Như thương lúa mạ ruộng sình đất quê .

Một đời nửa tỉnh nửa mê*
Nửa tỉnh để biết phu thê nặng dày
Nửa mê nếm tình ngất ngây
Của em trao tặng từ ngày gặp nhau.

Anh Tú (NHA)
March 7, 2014

*Những câu thơ trong HƯƠNG ĐỒNG GIÓ QUÊ của Phong Tâm
HƯƠNG ĐỒNG GIÓ QUÊ

Bên ngoài nắng sớm vừa lên
Mình ơi thức dậy, anh bên cửa buồng
Nước trong bồn ấm tỏa hương
Chờ em gội rửa mùi vương đêm tàn.

Khuya rồi ngon giấc trong chăn
Hay trăn trở với trăng rằm Nguyên Tiêu?
Hương xưa còn đọng ít nhiều
Bên bờ nhan sắc, đường yêu vào đời?

Ngoài kia sương vẫn còn rơi
Chén trà thơm thoảng, mình ơi ấm lòng!
Cho dù băng giá tan đông
Tìm đâu mùi rạ hương đồng lửa quê!

Một đời nửa tỉnh nửa mê
Vẫn thừa…, vẫn khát tỉ tê lời tình!
Nghiêng nghiêng câu hát ru mình
Ngủ đi em, mộng nguyên hình trái tim!
  
Phong Tâm
25.02.2914

Thursday, March 6, 2014

CHẠY ĐUA

        Sắp đến ngày 8/3 rồi mà mình chưa có món quà nào để tặng …
Một bông Hồng chăng? Ôi cái đó để cho bọn trẻ !.
Hay “Giặt dùm em cái áo của tui”? Cũng hỏng coi được!
Viết một bài thơ Chúc Mừng Quý Bà ? Nhưng ý thơ đi đâu mất rồi…
Thôi thì kể chuyện vui vậy…
      … Một buổi chiều mát trời, tôi và con bé cháu nội đang chơi cút bắt trước sân. Con bé mới 5 tuổi nhưng rất lí lắc và năng động như con trai…Nó thấy chân cẳng tôi lệu xệu nên rũ tôi:
      --Ông nội ơi! Bây giờ con với ông nội chơi chạy đua nhe ông nội!
      --Thôi đi con ơi! Ông nội làm biếng lắm, chạy mệt lắm . Tôi làm bộ mệt mõi trả lời nó
      --Chạy đi mà ông nội! Ông nội chạy đua với con là ông nội khỏe liền hà. Nó động viên tôi.
Nghe nó nói , tôi rất cưng cháu , nên cũng miễn cưởng chìu ý cháu cho nó vui…
       --Ừ, đua thế nào đây ! Tôi hỏi.
      --Bây giờ, con chấp ông nội ở giữa sân , con ở đầu sân này, còn Bà nội ngồi ở cái băng cuối sân đằng  kia . Con đếm 1…2…3…Chạy ! Coi ai tới ôm bà nội trước là thắng à nhe ! Nó ra điều kiện như thế !.
       Tôi phì cười, nói trong bụng:
       --Cái con bé này khờ thật !!! 
       Và tôi khóai chí , mạnh dạng nói:
       --O.K.!...Nó bắt đầu đếm …1…2…3…Chạy !
      Cái sân dài không được hai chục mét ! Thoắt một cái , con bé muốn dọt qua mặt tôi. Tôi giật mình liền chụp tay nó lại, nhưng chụp hụt ! …Nó chạy một mạch và nằm gọn trong lòng bà nội nó !..Con bé vỗ tay hét vang:
      --Con thắng ông nội rồi ! Thắng rồi !!! Ha ! ha ! ha!...
      Thật sự tôi thẩn thờ trước cái chiến thắng của con bé ! Cái chiến thắng rất xứng đáng !
Tôi bẻn lẻn cười xòa, vò đầu nó và nói cho đở ngượng:
      --Hồi đó . ông nội cũng chiến thắng bà nội con như vậy đấy !.Bà nội của bé liếc mắt trả lời:
      --Cái ông này !
 Con bé không hiểu gì hết…  
…Bây giờ lại có một cuộc chạy đua mới “hiện đại” hơn. Nhưng xét ra kẻ thua, người thắng cũng đều là anh em một nhà . “Cứ chạy tà tà  cho vui tuổi già , chứ  cầm cự làm chi cho đời mệt mõi” Sao thấy hai con cá lóc nướng trui trở ngược đầu sắp chín, coi bộ hấp dẫn quá. Nếu có chai Amakông để kế bên nữa thì không còn gì để nói…Nhưng thôi , mọi việc hãy để dành đến 8 giờ ,  8 phút, ngày 8 tháng ba làm quà cho Quý Bà, Quý Cô và cũng là Giải thưởng cho cuộc rượt đuổi san bằng  cách biệt rất ngọan mục mà cũng chưa biết “Chừng nào đuổi kịp”…Nhưng chắc cũng trong chốc lát thôi. Hãy đợi đấy !. 
Phú Thạnh 
7/3/2014

Tuesday, March 4, 2014

DƯ ÂM

Bắc Bán Cầu đang tàn Đông, mùa Xuân hình như đã lảng vảng đâu đây trong khi đó bên quê nhà hoặc Nam Bán Cầu thì sửa soạn vào Hạ.
Nhìn hình hoa phượng minh họa cho bài thơ Còn Chút Dư Âm của Linh Thy và đọc một bài thơ  đón hè trở lại của một thi sĩ ở Úc châu, tôi bỗng miên man nhớ về kỷ niệm thời Trung học; nhiều lắm, có loại kể cho bè bạn nghe được, loại giữ lại cho riêng mình.


CÒN CHÚT DƯ ÂM*

Phượng tím bồi hồi theo gió lay
Ru hè ve trỗi nhịp bên tai
Nhớ mùa mưa đến, mùa thi tới
Rộn rã sân trường mắt bỗng cay.!!!

Linh Thy. BT

Suốt mùa đông băng giá năm nay, sáng trưa chiều tối lo đối phó với thời tiết khắc nghiệt, tay chân tê cóng, đầu óc mụ mẫm …, dù cơn ghiền viết lách lỡn vỡn trong đầu , nhưng chẳng làm trò trống gì được cả ngoại trừ vài câu thơ cùn …cụt chán phèo.
Hôm nay tự nhiên muốn viết, viết về bất cứ điều gì để… đở cơn ghiền và đồng thời cũng làm dịu lại một vài bực dọc của cuộc sống không tránh khỏi của đời thường.
Còn Chút Dư Âm? Không phải đâu mà trái lại với tôi Còn Nhiều Dư Âm của một thời dễ thương nhất trong đời của một con người, dư âm vui/ dư âm buồn, có cả hai thứ.
Sinh và lớn lên vùng ruộng rẫy, gốc nông dân mà là nông dân may mắn lắm sở hửu đôi công đất để cày cấy tạo ra hạt thóc sống qua ngày, thì nghèo khó là cái chắc nên đi học sẽ khó khăn và thiếu thốn đủ thứ mà trong đó có hoàn cảnh là càng lên lớp trên càng thiếu sách học/ sách đọc/ sách tham khảo.


Tôi nhớ có anh bạn cùng lớp lại ở cùng xóm với tôi, gia đình anh khá giả nên anh có đủ loại sách cho lớp đệ nhị (lớp 11) là lớp học sữa soạn cho kỳ thi Tú Tài 1. Anh rất tốt và kể như tôi may mắn được anh cho mượn bất cứ quyển sách nào tôi cần. Nhờ thế, kỳ thi Tú Tài 1 năm ấy tôi vượt qua rất dễ dàng.
Năm sau ngôi trường tỉnh nhà chưa có lớp Đệ Nhất (lớp 12) sửa soạn cho kỳ thi Tú Tài 2. Tôi phải vô cùng khó khăn khi bươn chải lên Sài Gòn để tiếp tục việc học. Nhờ quới nhân giúp đở nên tôi có nơi trọ học, đó là chuyện quan trọng nhất đã vưọt qua mà ơn nghĩa này suốt đời tôi không tài nào trả nổi.
Mọi sự rồi cũng xong khi có quyết tâm. Môi trường mới, sinh hoạt mới, bạn bè mới. Tất cả đều đổi mới nhưng người học trò từ tỉnh lỵ quê mùa như tôi cứ nghĩ đơn giản như dưới quê mình. Chính vì nếp nghĩ như thế nên đã vấp phải nhiều điều hụt hẫng và nhờ đó những hụt hẫng này trở thành những kinh nghiệm sống, những kinh nghiệm vô hình chung len nằm trong tiềm thức và nó sẽ bùng dậy khi gặp lại một hoàn cảnh tương tự sau này.
Tôi muốn nói đến chuyện thiếu sách học của tôi năm Đệ nhất. Tôi lại may mắn có người bạn mới giàu có và có rất nhiều sách đủ loại. Bạn nói với tôi cứ mượn bất cứ quyển sách nào tôi cần đến. Tôi cứ nghĩ bạn này cũng như người bạn cũ dưới quê nên thoải mái mượn theo quy ước. Tuy nhiên, một hôm bất ngờ bạn mình bắt đầu khóa tủ sách , điều mà trước đây không có.
Dù quê mùa nhưng tôi cũng phải hiểu mình phải làm gì rồi. Tôi lẳng lặng hoàn trả lại những quyển sách trót mượn và cám ơn. Từ đó không dám đụng đến tủ sách của bạn mình nữa và nghĩ rằng biết đâu bạn mình cũng có khó khăn nào đó không thể tiếp tục giúp mình nhưng ngại nói nên phải gián tiếp từ chối bằng hành động như vậy.
Thú thật tôi biết ơn bạn đó đã giúp tôi dù trong một thời gian ngắn và chẳng giận hờn gì cả. Của cải vật chất là của người ta mình mượn không được lại giận hờn thì đâu có đúng.
Trong hành trình đời sống sau này thỉnh thoảng vẫn bắt gặp hoàn cảnh tương tự dù những vay mượn này không hẳn là vật chất; chính vì thế mà tâm tư của tôi lại bất an hơn.

Anh Tú
March 4, 2014

Monday, March 3, 2014

CÁCH NHẬN BIẾT BỆNH ĐỘT QUỴ


CÁC BẠN CỦA TÔI HÃY BỚT CHÚT THỜI GIAN ĐỌC VÀ CHIA SẺ BÀI NÀY; TA CÓ THỂ CỨU NHỮNG NGƯỜI THÂN YÊU CỦA MÌNH QUA NHỮNG THÔNG TIN ĐƠN GIẢN SAU!!!
Chuyện kể rằng:

Trong bữa tiệc nướng, một phụ nữ tên Jane vấp ngã – rồi cô bảo mọi người rằng cô không sao (vì mọi người khuyên nên gọi bác sỹ)… cô nói cô vấp vào viên gạch vì đôi giày mới.

Mọi người giúp cô gột rửa quần áo và lấy đĩa thức ăn mới cho cô. Còn 1 chút run run, nhưng cô vẫn đi lại ăn uống cùng mọi người suốt bữa tiệc.

Rồi sau đó chồng cô gọi điện bảo mọi người rằng vợ anh đã phải đưa đi viện (Jane đã mất lúc 6h00 tối). Cô bị đột quỵ tại buổi tiệc. Nếu mọi người biết cách nhận biết các dấu hiệu của đột quỵ thì có lẽ hôm nay Jane vẫn còn ở lại với chúng ta. Có thể nói rằng một số người không chết, mà họ chỉ kết thúc trong tình trạng không ai giúp đỡ, không ai có khả năng giúp đỡ.

Chỉ mất một phút để đọc phần sau.

Một bác sỹ về thần kinh nói nếu ông có thể gặp bệnh nhân đột quỵ trong vòng 3 tiếng thì ông có thể hoàn toàn đảo ngược tình thế. Ông nói, bí quyết chỉ là nhận biết triệu chứng đột quỵ, chẩn đoán, và sau đó chăm sóc y tế cho bệnh nhân trong vòng 3 giờ. Song bí quyết này không phải ai cũng dễ dàng biết.

CÁCH NHẬN BIẾT BỆNH ĐỘT QUỴ

Cảm ơn Đấng Tạo Hóa đã cho ta giác quan để nhớ được ‘3’ bước gọi tắt là CNG sau đây. 

Bạn hãy đọc và Nhớ!

Đôi khi các triệu chứng đột quỵ rất khó nhận biết. Thật vậy, việc không nhận diện được triệu chứng đó có nghĩa là hiểm họa. Nạn nhân đột quỵ có thể bị tổn thương não nghiêm trọng nếu mọi người xung quanh không nhận biết được các triệu chứng đột quỵ.

Các bác sỹ nói rằng ta có thể nhận biết bằng cách hỏi bệnh nhân 3 câu đơn giản sau:

C *Bảo người đó CƯỜI.

*Bảo người đó NÓI chuyện và NÓI CHỮ A

     NÓI CÂU ĐƠN GIẢN (một cách mạch lạc)
     (Ví dụ: Canh cua cà, Món súp gà)

G *Bảo người đó GIƠ CẢ HAI TAY LÊN.

Nếu bệnh nhân gặp khó khăn với BẤT KỲ MỘT ĐIỀU NÀO trong số 3 điều đó, hãy gọi cấp cứu ngay và mô tả các triệu chứng cho người điều động cấp cứu.

Biểu hiện mới của Đột quỵ -------- Hãy lè lưỡi ra

Một ‘biểu hiện’ nữa của đột quỵ là: Hãy bảo người bệnh lè lưỡi ra. Nếu lưỡi bị ‘cong’, hoặc vẹo bên này vẹo bên kia thì đó cũng là dấu hiệu đột quỵ.

Một bác sỹ chuyên khoa tim nói, nếu mỗi người gửi thông tin này cho 10 người thì đảm bảo rằng ít nhất sẽ cứu được 1 người.

Hãy nhớ 4 chữ:       CNG L

Tôi đã làm phần việc của tôi. Còn bạn?

Sunday, March 2, 2014

MỪNG XUÂN*

 Thả hồn nghe gió xuân sang
Nhìn mai hé nụ dịu dàng sắc hương
Tìm quanh dấu ái bình thường
Xuân ơi có biết ta mong em về

Để cùng hoạ lại cơn mê
Thơ mang nét rủ tình quê mát lòng
Như con nước vỗ dòng sông
Như là thiếu nữ mơ làm cô dâu ...

Trái tim chưa vướng giọt sầu
Trăng rằm soi sáng khay trầu , buồng cau
Thơ trinh nồng ấm đổi trao
Tâm tư ngọt lịm mặn mòi hương nhu

Ta còn sống kiếp lãng du
Dấu chân nặng nợ mây ngàn gió sương
Xuân ơi giữ nét mộng thường
Mai vàng tươi thắm trong vườn đừng rơi ... 

Đỗ Hữu Tài 

28/2/2014
*Họa MƯA XUÂN của YDT
MƯA XUÂN 

Đông tàn gió chuyển mùa sang
Anh đào chen nở, mai vàng khoe hương
Nắng vương lên đóa mộng thường
Quê hương vào hạ, viễn phương xuân về

Hồn thơ cư ẩn bến mê
Nửa say, nửa tỉnh, nhiêu khê trĩu lòng
Buồn như chiếc lá bên sông
Rơi trên bến mộng, xuôi dòng biển dâu...

Chìm sương khuyết mảnh trăng sầu
Vôi hồng nhạt vị, cay trầu, chát cau
Hỏi tu mấy kiếp được trao
Chữ duyên toàn vẹn ngọt ngào hương nhu?

Đêm ôm gối mộng phù du
Đường mơ trên lối giăng mù mịt sương
Xuân phong đi đến vô thường
Nhẹ lay hồn thức, giọt buồn rơi rơi... 


Yên Dạ Thảo 

Saturday, March 1, 2014

GẶP NÀNG TRONG MƠ*

Ta gặp nàng thơ trong giấc mơ
Bấy lâu ao ước mãi đợi chờ
Tình trao ngây ngất nồng hương sắc
Lịm chết hồn ta vạn ý thơ...

Phú Thạnh
28/2/2014
*Từ Ngủ Trong Vườn Mơ của Yên Dạ Thảo