PHÔI PHA*
Tuổi xuân ước vọng hồn nhiên lắm
Chợt khóc chợt cười học cũng ngoan
Đến khi sa lưới tình sâu thẳm
Là lúc tim non vỡ mộng!..Tàn!
Nồng nàn yêu sớm trăng mười bảy
Trái ngọt giờ đây chẵng đắm say
Ô hay mới biết yêu là khổ
Ân ái tình xưa vỗ cánh bay !
Phú Thạnh
25/1/2015
*Từ bài:
Đã qua lâu lắm … đà xa lắm
Ngỡ giấc mơ xưa giấc ngủ ngoan
Tưởng thoáng đâu đây hồn mộng thắm
Ngờ đâu hoang lạc cõi điêu tàn !
Ngỡ giấc mơ xưa giấc ngủ ngoan
Tưởng thoáng đâu đây hồn mộng thắm
Ngờ đâu hoang lạc cõi điêu tàn !
Đẹp thay mười sáu, trăng mười bảy
Lạ! Khách quen đầu ngây ngất say
Mười tám thềm yêu, tim mở ngỏ ,
“Son vàng” mười chín …tả tơi bay!
HOÀNH CHÂU
24/1 /2015
Lạ! Khách quen đầu ngây ngất say
Mười tám thềm yêu, tim mở ngỏ ,
“Son vàng” mười chín …tả tơi bay!
HOÀNH CHÂU
24/1 /2015