Wednesday, September 16, 2015

THU ĐỜI NGƯỜI

Ngày chợt ngắn,
đêm chợt dài,
mới biết,
Cây đổi màu báo hiệu tiết thu sang,
Gió heo may vờn trên lá úa vàng,
Từ từ đẩy đám sương lam lắng đọng.


Ai đứng đó để nghe ngàn ước vọng,
Theo giòng đời rồi phai nhạt dần đi,
Những đam mê của lứa tuổi xuân thì,
Còn gì nữa, đi vào thu cuộc sống.


Thu thiên nhiên còn mang nhiều hy vọng,
Vạn vật chuyển mình, hoán đổi hàng năm,
Những tháng ngày u ám, lạnh giá băng,
Sẽ thay thế bằng hoa tươi, lá thắm.


Mùa thu nào không còn nhìn thấy nắng,
Thu đời người, bước ngắn tới hư không,
Bao ưu phiền cùng đau đớn chất chồng,
Đeo nặng gánh, oằn vai, môi mặn đắng.


Cuộc đời trước mặt,
đếm làm gì,
có còn lại là bao,
Giã từ đi dù chẳng một lời chào,
Bỏ tất cả, bước vào nơi hư vắng.

Lê-thân Hồng Khanh
2013