Wednesday, March 2, 2016

Bài 1

CÙNG CẢNH NGỘ

(Cảm tác bài thơ XUÂN NÀY VẮNG EM , kính tặng anh Phú Thạnh)

Anh là ai, tuổi đời vương tóc bạc?
Miệng vui cười , vẫn phảng phất một niềm riêng
Chợt hiểu nhau qua gặp gỡ đầu tiên
Vậy mới biết chị nhà vừa mới mất
*******
Cùng cảnh ngộ, cảm thông nhau biết mấy
Em : mất chồng, mười bốn năm gối lẽ
Chị : qua đời , mười một tháng anh chăn đơn
Biết nhau rồi , tâm sự còn gì hơn?
********
Nói sao cho vừa, cho hết bao nhớ thương
Từng ngày tháng qua đi là bao trăn trở
Kỷ niệm ùa về , như sóng vỗ,  như chiêm bao
Thuở còn nhau, ôi! hạnh phúc ngọt ngào!
*********
Cố lên anh, vượt qua bao buồn bã
Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ phôi pha
Sức khỏe bây giờ, anh ơi , là tất cả
Khi tuổi già đã đến với chúng ta
*********
Chấp nhận nghe anh, từng ngày anh cô quạnh
Tìm niềm vui, vơi bớt nỗi ưu phiền
Ráng ăn nhiều , ngủ được mới là tiên
Nơi chín suối , chị an lòng , thanh thản

(Uyên Thuỵ Vũ, kỷ niệm một ngày tháng 1/16)


Inline image 1

Bài 2

THỎ  THẺ

(Kính tặng anh Phú Thạnh)

Anh bảo  em : đêm nay dài lắm mộng
Mà tình già là mộng ước trăm năm !
Và vẫn nhớ hoài một lần đến thăm
Để tim này bối rối ngó xa xăm
********
Em bảo anh :thời gian qua nhanh lắm!
Đừng hững hờ, trốn mãi , để tìm nhau
Bởi vô tình để mặc gió lao xao
Sương đêm lạnh, mà bên nhau ngọt ngào
********
Rồi anh bảo : ta nhìn nhau thoáng  vội
Nắng say màu, len lén hôn  má ai
Gió ghen hờn  ,nghe xao xuyến ngất ngây
Kìa bướm trắng,  vờn bay , bởi gió lay
********
Em bảo : anh tay gầy, nhưng ấm mãi !
Bởi tình già , nào biết trước ngày mai ?
Vui buổi sáng, chiều sao? Sao em biết?
Vậy đó, mà lộc đầy , đôi tay hái

(Uyên Thuỵ Vũ, đêm 15/1 /16)

Bài 3

RỒI SẼ PHÔI PHA

(Kính tặng anh Phú Thạnh)

Không dễ gì quên được một người
Mà từng chia sớt hết buồn vui
Bao năm nồng thắm sao quên được
Bởi đã trao nhau những ngọt bùi
*******
Làm sao quên được một bóng hình
Của người chồng / vợ quí buổi bình minh
Bao nhiêu đau đớn chùng như đã
Gậm nhấm trong em / anh biết bao tình
*******
Rồi cố quên đi, để cuộc đời
Vui trọn mình em/ anh tuổi sáu/ bảy mươi
Chừng nghe như đã già hơn nữa
Vẫn sót trong em/ anh một nụ cười

(Uyên Thuỵ Vũ, ngày 20/1 /16)